bèo mây
(cũ, văn chương) (thân phận người phụ nữ) lênh đênh, trôi nổi vô định, không nơi nương tựa (như cánh bèo trôi dạt trên mặt nước, đám mây lửng lơ trên bầu trời): "Lênh đênh chút phận bèo mây, Duyên kia đã vậy thân này nương đâu?" (ATV)