bướm chán ong chường
(văn chương) ví thân phận người phụ nữ bị ruồng bỏ, bị rẻ rúng, vì nhan sắc đã tàn phai, thân xác không còn trong trắng: "Mặt sao dày gió dạn sương, Thân sao bướm chán ong chường bấy thân?" (TKiều)