bổng
(giọng, tiếng) cao và trong: tiếng sáo khi trầm khi bổng * lên bổng xuống trầm
ở vị trí lên được rất cao trong khoảng không: nhấc bổng lên * "Lão chỉ đá phốc cho một cái thì bổng cả thúng lẫn người lên nóc nhà!" (THoài; 32)