kia
từ dùng để chỉ một sự vật, địa điểm, hiện tượng ở xa vị trí của người nói, nhưng trong phạm vi có thể nhìn thấy cụ thể: ngoài kia nắng rất đẹp * đây là chị tôi còn kia là em tôi
từ dùng để chỉ một thời điểm nào đó không xác định, nhưng coi như là có thể hình dung được cụ thể: xưa kia * trước kia, vùng này là một khu đất hoang
từ dùng để chỉ một người, một cái khác, trong quan hệ đối lập với người, cái đã được nói đến: không người này thì người kia * kể lể hết chuyện nọ tới chuyện kia
(khẩu ngữ) ngày kia (nói tắt): không mai thì kia, thế nào anh ta cũng đến
(khẩu ngữ) từ biểu thị ý nhấn mạnh cho người đối thoại chú ý đến điều vừa được nói đến, ý như muốn bảo rằng: như thế đấy, chứ không phải khác đâu: không, tôi cần anh làm việc này kia * đi từ 8 giờ sáng kia đấy
từ biểu thị ý hơi ngạc nhiên về điều nêu ra như để hỏi vặn lại cho rõ ràng: ai kia ạ? * phải sang tuần sau mới hết kia!